Đạo Phật trong tim tôi

Ánh sáng của trí tuệ và từ bi 

Thứ năm, 14/04/2023 08:58

Đại dịch Covid-19 đã qua đi, nhưng những vết thương về thể chất, tinh thần mà nó để lại cho chúng ta thật sự quá nặng nề. Sau 2 đợt nhiễm Covid-19, cùng với áp lực công việc trong thời gian dài, con nhận thấy sức khỏe mình giảm sút rõ rệt.

Từng ngày trôi qua, cảm giác chơi vơi cứ lớn dần, nỗi sợ hãi vô cớ luôn len lỏi trong tâm hồn mỗi khi chợt nhìn về tương lai mờ mịt. Con vất vả để đối diện với mớ cảm xúc hỗn độn, cảm giác mệt mỏi, chán nản, chỉ muốn đi đâu đó thật xa và trốn khỏi thế gian này. Cuộc sống là một chuỗi ngày ảm đạm.

Thế rồi trong một dịp hữu duyên, con được biết đến phương pháp thiền định. Lúc đầu, con chỉ xem đó  là sự rèn luyện hơi thở để cải thiện sức khỏe và kiên trì luyện tập. Thiền định giúp tâm hồn con an ổn hơn, bình lặng hơn, kiểm soát tốt hơn cảm xúc của mình. Muốn thiền định đạt hiệu quả, con đã tìm cách để bản thân có thể buông bỏ phiền não. Dần dần lúc nào không hay, con đã bắt đầu tìm hiểu về Phật pháp. 

Ảnh minh hoạ.

Ảnh minh hoạ.

Nhiệm màu biết bao khi được tiếp cận một trí tuệ lớn. Cuộc sống vẫn diễn ra như thế, mọi người xung quanh vẫn thế, nhưng từ khi có ánh sáng chánh niệm, cả một chân trời mới như rộng mở trước mắt con, điều mà sau hơn bốn mươi năm sống trên cõi đời này, lần đầu tiên con mới biết. Có lẽ không ngôn từ nào có thể diễn tả được niềm vui ấy mà chỉ những người từng trải qua mới cảm nhận được năng lượng của ánh sáng diệu kỳ. 

Con đã dần thay đổi. Bản thân tập chấp nhận những điều như ý và bất như ý xảy đến với mình. Con tập yêu thương bản thân và mở rộng dung lượng trái tim để yêu quý những người xung quanh. Con thực tập nhận diện tham, sân, si để rồi tự mình dần thoát ra khỏi sự khống chế của tham, sân, si. Con tập nhìn mọi thứ một cách đơn thuần. Con nhìn lại chính bản thân mình, nhìn về những người xung quanh, về vạn vật… để biết mình là một hạt bụi nhỏ nhoi giữa vũ trụ bao la vô tận, được nuôi dưỡng và hòa cùng vũ trụ bao la vô tận ấy. Đạo Phật đã soi sáng tâm hồn khiến con không còn sợ hãi, không tơ tưởng về quá khứ, không mơ mộng đến tương lai. Con đã tìm lại được chính mình, sống bình yên với hiện tại và trân quý từng phút giây hiện tại.

Con đường đi theo đạo Phật là con đường dài nhưng trên bước đường ấy, con đã không còn lẻ loi, cô độc. Đạo Phật luôn ở trong trái tim con, đó là ngôi nhà bình yên, nơi ngập tràn ánh sáng của trí tuệ và từ bi, luôn mở rộng vòng tay ôm trọn hết thảy chúng sinh trong cuộc đời này. Và con tin “Trực chỉ chân tâm, kiến tánh thành Phật”.

*Bài dự thi được gửi từ tác giả: Huỳnh Thị Lam Tuyền; địa chỉ: Phường 13, Quận 11, TP.HCM.

loading...